Tại sao Alisa ngực khủng? Lược sử manga về ngực qua các thời đại
Đăng tải 20 tháng 10, 2023 | Xã Hội Trên Giấy
Đứa biết nhiều thứ 2 về Light Novel chuyên reply comment xin name
@TheMeoki
Ngực là thước đo phản ánh xu hướng và giá trị xã hội của một thời đại cụ thể.
Quá trình sáng tạo, phát triển và mở rộng biểu tượng “bộ ngực” vẫn luôn tiếp diễn trong ngành công nghiệp manga nói chung. Bất kỳ ai cũng có thể biến ước mơ và ảo tưởng của họ thành vũ khí khi vẽ ngực.
Để vẽ ngực, không đơn giản chỉ là một nghệ sĩ theo đuổi hình dáng của cơ thể. Thay vào đó, nó đòi hỏi phải nhìn vào những gì đàn ông đang tìm kiếm khi nói đến phụ nữ, bao gồm cả lý tưởng và ước mơ của họ, dựa trên bối cảnh và các quy chuẩn xã hội hiện tại của thời đại.
Những tác giả, họa sĩ góp phần khai sinh và phát triển biểu tượng này đã đưa những ước muốn cũng như mối quan hệ nội tâm phức tạp của họ với phụ nữ vào tác phẩm của mình. Đôi khi, họ cũng phải đối mặt với sự thất bại trong quá trình hoạt động nghệ thuật, nhưng qua đó, họ đã cố gắng vẽ ra những bộ ngực đẹp nhất trong thời đại của mình.
Ngực và sự hiện diện của ngực tồn tại trong tất cả các thể loại manga ngay từ những năm 1980, bao gồm cả những nội dung trên tạp chí dành cho trẻ em, tạp chí shonen, tạp chí seinen hay shoujo. Khác biệt duy nhất giữa tất cả các thể loại manga này chỉ là cách thể hiện, cách sử dụng, các thông điệp và những triết lý về bộ ngực.
Do đó, không quá lời khi nói rằng cách thể hiện bộ ngực trong manga là một thước đo của thời đại.
Khi nghiên cứu về ngực trong manga, chúng ta cũng có thể thấy được một vài thứ bất ngờ khác. Trong các tạp chí shonen cũ, các tác phẩm miêu tả những bộ ngực lộ núm bắt đầu xuất hiện thường xuyên hơn vào khoảng ba mươi năm trước. Nó trở thành một xu hướng cho những người khó lòng thể hiện tình yêu của mình với những bộ ngực khủng ở thời điểm đó. Trong khi đó những người khác lại tuyên bố rằng thích ngực khủng là dấu hiệu của mấy đứa mothercon. Nhưng nếu quay lại thời điểm hiện tại, hình ảnh quan điểm và cảm nhận về ngực khủng bây giờ đã hoàn toàn khác biệt.
Tạp chí đầu tiên ở Nhật Bản dành riêng cho eromanga ra mắt vào năm 1973, được gọi là Manga Bestseller (KK Bestseller). Tạp chí này đổi tên thành Manga Erotopia (KK Bestseller, Wanimagazine) không lâu sau đó.
Chiến lược của Erotopia rất đơn giản, sử dụng gekiga (một phong trào nghệ thuật manga phổ biến ở thời điểm đó) đồng thời tăng thêm sự hiện diện của các yếu tố tình dục trong câu chuyện, kết quả thu được chính là một thể loại mới được gọi là ero-gekiga.
Tuy nhiên, vào những năm 1980, lượng phát hành ero-gekiga bắt đầu suy giảm, thay vào đó là sự trỗi dậy của các tạp chí lolicon và bishoujo, vốn xuất phát từ văn hóa cộng đồng otaku.
Lý do cho sự suy giảm của ero-gekiga là do những độc giả thế hệ baby boomer (một thuật ngữ thường được sử dụng để chỉ người sinh vào giai đoạn sau Thế chiến thứ hai) đã bắt đầu lập gia đình và rời khỏi thể loại đó, hoặc chuyển sang những ấn phẩm seinen khác như Young Magazine. Do đó manga lolicon và bishoujo xuất hiện, với trung tâm là cộng đồng otaku hùng hậu, bao gồm những người mua và bán doujinshi tại các sự kiện lớn như Comiket.
Một nhân vật tiêu biểu không thể không nhắc đến ở thời điểm đó là Azuma Hideo, cha đẻ thể loại bishoujo, người trực tiếp góp phần khiến thể loại này bùng nổ, kèm theo đó là những hoạt động của cộng đồng otaku nói chung, với những cuốn tạp chí như Cybele (1979). Sự lớn mạnh của otaku đã thu hút sự chú ý của các nhà xuất bản, và như thế cuốn tạp chí lolicon đầu tiên đã được xuất bản năm 1982, được gọi là Lemon People (1982, AMATORIA; 1-2AB).
Và xin nói một chút về sự biến tấu của thuật ngữ "lolicon". Thuật ngữ “lolicon” hiện nay nói một cách đơn giản là "những kẻ biến thái hứng thú với trẻ con" với những hình ảnh tiêu cực kèm theo. Và ngày nay nó thường được định nghĩa một cách cụ thể hơn chính là "eromanga với những nữ sinh dưới độ tuổi học cấp 2".
Tuy nhiên, thuật ngữ "lolicon" ở thập kỷ 1980 không bị hạn chế trong phạm vi như vậy, mà có nghĩa kiểu như là “sự đáng yêu của những cô gái xinh đẹp”. Cần lưu ý rằng định nghĩa này không tách biệt "đáng yêu" khỏi sự quyến rũ tình dục của những cô gái ở độ tuổi này, nói đơn giản, nếu đặt nó vào ngôn ngữ hiện đại, nó sẽ tương tự với "moe" thịnh hành vào đầu thập kỷ 2000 hơn.
Khi nói về eromanga thay đổi thế nào qua các thời đại, chúng ta lại phải quay trở lại với chủ đề chính, ngực.
Trước hết, ngay cả với thể loại lolicon vào thời điểm đó, giới hạn độ tuổi của những nhân vật nữ cũng rất mơ hồ, bao gồm từ học sinh tiểu học đến học sinh trung học hoặc có thể là thanh thiếu niên. Lolicon không phải là một thuật ngữ được sử dụng để chỉ định độ tuổi của những nhât vật nữ này, mà ngược lại, những nhân vật nữ được vẽ với phong cách đáng yêu này trở thành biểu tượng của chính thể loại đó. Do vậy, tùy vào sự hiện diện và cách tương tác của những nhân vật nữ này mà có thể chia thành manga lolicon và manga bishojo.
Hầu hết bộ ngực của những cô gái xuất hiện trong manga lolicon thời điểm đó chỉ đơn giản là một chỗ hơi nhô ra cộng thêm hai chấm nhỏ trên đó. Trò loli ngực bự rất hiếm ở thời điểm này, thay vào đó, người ta tập trung nhiều hơn vào sự dễ thương trong sáng của các nữ nhân vật.
Cứ như vậy, khi nói đến lolicon ở thời điểm này, hầu hết độc giả chỉ nghĩ đến một khuôn mẫu về những cô gái ngực nhỏ. Tuy nhiên những khuôn mẫu này sẽ nhanh chóng bị phá vỡ bởi phong trào ngực khủng bắt đầu thịnh hành sau đó.
Phong trào này không chỉ giới hạn trong thế giới manga, nó mang theo ngực khủng lan rộng khắp Nhật Bản.
Trước hết, cần nói một chút về thuật ngữ ngực bự, ngực khủng. Giữa những năm 1980, thuật ngữ “kyonyuu” 巨乳
hay ngực bự là một thuật ngữ không có trong từ điển tiếng Nhật. Lưu ý là không có trong từ điển chứ không phải không tồn tại, bởi vì các hãng phim JAV thời đó đã sử dụng thuật ngữ này trên bao bì các sản phẩm của mình để thu hút thêm các khác hàng tiềm năng.
Năm mà “kyonyuu” đi vào từ điển chính thống Nhật Bản là năm 1989, khi mà ngôi sao phim khiêu dâm Matsuzaka Kimiko debut, khi đó các tạp chí lá cải hàng tuần đã bắt đầu sử dụng thuật ngữ “kyunyu” để mô tả bộ ngực dữ dội của cô. Bên cạnh đó, một thuật ngữ khác được sử dụng nhiều bởi các phương tiện truyền thông người lớn như là “D-cup” hay “boing” (từ tượng thanh cho ngực nảy lên) và “dekapai”.
Ngoài ra, để nói về kích cỡ ngực chúng ta có các thuật ngữ tương đồng theo các cấp độ như sau: kyonyuu (虚乳
, ngực giả ngực độn), munyuu (無乳
, không có ngực), hinnyuu (貧乳
, ngực lép), binyuu (微乳
, ngực đẹp), futsunyuu (普通乳
, hoặc funyuu,普乳
, ngực bình thường), kyonyuu (巨乳
, ngực khủng), bakunyuu (爆乳
, ngực siêu khủng, ngực bùng nổ), chounyuu (超乳
, ngực ultra mega ultimate khủng), kinyuu (奇乳
, ngực khủng đến mức kỳ dị).
Như vậy, cuối những năm 80, đầu những năm 90, thế giới manga seinen đã thoát khỏi lời nguyền lolicon, kyonyuu xuất hiện và nhanh chóng được độc giả yêu thích. Những cái tên nổi tiếng với thể loại này hồi đó có thể kể đến như Kitamimaki Kei, Watanabe Wataru, và những phong cách mới cũng xuất hiện như một xu hướng tất yếu, cụ thể như Shiroi Gunpan với phong cách ngực tròn trịa, Tokisaka Mugi với hiệu ứng ngực nảy,...
Bước sang thế kỷ 21, bức tường giữa tạp chí manga thông thường và tạp chí bishoujo đổ sụp, và các họa sĩ đã tích cực bắt đầu vượt qua những giới hạn này. Điều này đã dẫn đến một bước tiến đột ngột trong tốc độ lan truyền các ấn phẩm tương ứng như Ichigo 100% (Kawashita Mizuki), To LOVE Ru (Yabuki Kentaro & Hasemi Saki)...
Và chúng ta hiện tại đều biết mức độ phát triển, lan rộng, tiến hóa của ngực trong manga nói chung nhanh chóng như thế nào. Tuy nhiên, điểm yếu của chúng chính là bản thân chúng cũng là manga. Cảm giác, độ lớn, độ đàn hồi, độ mềm mại... tất cả các yếu tố trên hầu hết đều sẽ không khớp với thực tế. Hình ảnh ngực trong manga thường được phóng đại để tạo sự quyến rũ và hấp dẫn trong một ngữ cảnh giải trí nhất định. Đừng nhầm lẫn điều này với thực tế. Ngực trong cuộc sống hàng ngày không phải lúc nào cũng giống như trong truyện tranh và không nên đo lường giá trị của một người dựa vào kích thước hay hình dáng của họ.
Thay vào đó, nên hiểu rằng mọi người đều đa dạng và đẹp theo cách riêng của họ, và giá trị của một người không nên được xác định bởi ngoại hình. Hãy tự tin về bản thân mình, tôn trọng người khác và hiểu rằng sự tự tin, tình yêu, và sự tôn trọng cho người khác quan trọng hơn hình dáng cơ thể.
...Nhưng trong truyện thì không sao, Mahiru lùn Alisa cao không cãi được, Mahiru ngực lép Alisa ngực bự không cãi được chậc chậc.