[Kí Sự Giả 052022] Nét phác thảo xanh ~Câu chuyện về kẻ tầm thường tô lại thế giới của thiên tài~
Đăng tải 10 tháng 05, 2022 | Kí Sự Giả
Đứa biết nhiều nhất về Light Novel ở Việt Nam
@NaviRanobe
Blue Outline tại sao hay vậy này. Ban đầu do thiên vị mấy bộ chủ đề tài năng bẩm sinh và thấy lời khen nức nở từ tác giả của Date A Live nên mới lôi ra đọc, nhưng đọc xong liền cầu mong có tập 2 để xem tiếp cuộc đời của kẻ thua cuộc không bao giờ thắng nổi thiên tài.
Tựa tiếng Nhật | 青のアウトライン 天才の描く世界を凡人が塗りかえる方法 (Tạm dịch: Nét phác thảo xanh ~Câu chuyện về kẻ tầm thường tô lại thế giới của thiên tài~) |
Romaji | Ao no Outline: Tensai no Egaku Sekai wo Bonjin ga Nuri Kaeru Houhou |
NXB | Fantasia Bunko |
Tác giả | Hibi Tsuzuro |
Minh họa | Musshu |
Ngày phát hành | 20/01/2022 |
Thể loại | Lãng mạn, Học đường, Thiên tài |
Số tập | 1 (Đã hoàn thành) |
Bản dịch | Không tồn tại |
Độ an toàn |
Tình tiết của chuyện không có gì mới lạ. Nam chính Komiya Sousuke rất thích vẽ vời nên cậu luôn chăm chỉ luyện tập mỗi ngày, nhưng cô bạn thuở nhỏ Kashiwazaki Yuuri sống gần nhà chỉ cần cầm cọ vài phút thôi là đã cho ra tuyệt phẩm đẹp hơn công sức của cậu ngàn lần, và sau khi đạt giải nhất cuộc thi vẽ bị ép tham gia thì cô đã được mọi người ngợi ca như một thần đồng nghìn năm có một.
Nếu đã là câu chuyện tranh đua thì đã không có gì đáng nói lắm, nhưng Blue Outline cũng tập trung khá nhiều vào việc phát triển mối quan hệ tình cảm lãng mạn giữa các nhân vật. Nhân vật thứ ba nhập cuộc là Kashii Utako, một cô bạn khác mới chuyển tới thị trấn nhỏ bé của bọn họ, và đã mê hoặc Sousuke bằng sự dịu dàng và nhu mì toát ra trong từng câu nói và hành động, trái ngược hoàn toàn với một đứa trẻ tính khí thất thường và thích quậy phá như Yuuri. Ba người họ mau chóng trở thành một nhóm bạn thân luôn ở bên nhau, chia sẻ ước mơ của mình cho nhau, và cuối cùng khi Utako phải chuyển trường một lần nữa, Sousuke đã lập một lời hứa để họ có thể mãi mãi nhớ về nhau. Sousuke muốn Utako cố gắng đạt được đam mê trở thành nhà thiên văn học, muốn Yuuri trở thành một họa sĩ nổi tiếng, và cậu muốn bản thân cậu đạt giải cao hơn cả Yuuri. Chỉ khi ấy thì cậu mới xứng đáng, tự hào ở bên Utako.
Nhưng giấc mơ thuở nhỏ ít khi nào thành hiện thật được. Lên năm hai cấp 3 rồi nhưng Sousuke chưa một lần nào vẽ đẹp hơn Yuuri. Ngay cả khi Yuuri đã ngừng luyện tập vẽ vời và quay sang tận hưởng cuộc sống học đường ăn chơi sa đọa thì trình độ vẽ của Yuuri vẫn không hề suy sút. Điều này càng khiến Sousuke cảm thấy bực tức hơn, và cậu không khỏi than thở về sự bất công của cuộc đời, tự hỏi không biết bao giờ mình có thể hoàn thành lời hứa năm xưa. Dù cậu có thuyết phục đến mấy thì Yuuri cũng không chịu quay trở lại vẽ tranh, nên cậu còn chẳng có mục tiêu để mà nhắm đến nữa. Đó là cho đến đàn chị năm cuối Sugawara Kaede xuất hiện trước mặt cậu và xung phong làm người mẫu của cậu, tất cả nhằm mục đích dụ Yuuri.
Kiểu câu chuyện này tồn tại dưới nhiều dạng rồi, nhưng điểm đặc sắc của bộ này nằm ở cách tác giả khai thác mối quan hệ của Sousuke và Yuuri. Nhân vật chính dẫn truyện ở đây là Sousuke, và cậu đã phải lãnh chịu biết bao sự sĩ nhục khi phải thua Yuuri hết lần này đến lần khác. Cậu nhục nhã vì học vẽ trước Yuuri nhưng lại vẽ không bằng cô ấy. Cậu xấu hổ vì mối tình đầu Utako của mình có vẻ khen ngợi Yuuri nhiều hơn cả cậu. Cậu âm thầm tức giận khi phải trở thành sứ giả đưa tin đến cho Yuuri, bởi vì mọi người xung quanh biết rằng Yuuri sẽ chịu lắng nghe lời khuyên của Sousuke hơn.
Bình thường những câu chuyện theo mô típ này sẽ ít nhất cho nhân vật dẫn truyện một điểm tốt nào đó để bù lại cho sự bất tài của bản thân. Có thể nói bản tính nghiêm túc, luôn nỗ lực vì ước mơ của mình là điểm mạnh tách biệt Sousuke với lại Yuuri. Nhưng rồi câu chuyện lại nhấn mạnh lại rằng Yuuri vẫn tốt hơn cậu ở mọi mặt. Yuuri là một cô gái tọc mạch, ích kỷ, phóng túng, nhưng cô cũng là một cô gái hết mực quan tâm đến bạn bè, sở hữu tài năng vô hạn, và hoạt bát hơn cả Sousuke.
“Thiên tài là lỗi trong hệ thống.” Câu nói này của họa sĩ lừng danh Paul Klee đã được dùng làm tiêu đề chương mở đầu của câu chuyện, và nó bộc lộ cảm xúc chân thật nhất của Sousuke dành cho Yuuri. Cậu xem cô như một sự hiện diện bất thường, một đối tượng mà cậu cần đánh bại, và là một sự tồn tại nằm ngoài mong muốn trong cuộc đời cậu. Cậu là loại người thấp kém như vậy đó, nhưng không ai có thể phủ nhận và vẻ đẹp sức hút của con người cậu. Phần lớn người bình thường có thể còn đồng cảm với cậu, nếu họ đã từng phải quen biết ai đó xứng đáng danh hiệu “thiên tài” mà cứ thích làm gì thì làm, không chịu tôn trọng hay nghe theo lời ai cả.
Có ai trách cậu được không chứ? Kể từ nhỏ, cậu đã phải luôn lắng nghe những người trưởng thành ca ngợi vẽ đẹp của bức tranh Yuuri, trong khi tất cả đều phớt lờ cậu. Bình thường thì chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ để hủy hoại tâm lý một đứa trẻ. Cậu dần tiếp thu suy nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ có thể bằng được như con nhà người ta, cho dù có cố gắng đến mấy thì cũng không thể đuổi kịp Yuuri. Và lối suy nghĩ này được tác giả thể hiện trong nội tâm của Sousuke. Cậu luôn tự so sánh bản thân mình với Yuuri sau khi hai người đã lên cấp 3, và mỗi khi gặp khó khăn thì cậu lại đặt mình vào vị trí của Yuuri để hình dung cô bạn thuở nhỏ ấy sẽ làm gì. Khi gặp được họa sĩ yêu thích của mình thì cậu lại cảm thấy áy náy, như thể đang bị so sánh gián tiếp với Yuuri. Khi gặp Kaede khối trên đang làm người mẫu chuyên nghiệp, cậu lại lo sợ rằng tất cảm mọi người xung quanh đều có tài năng, trong khi cậu chỉ là con số 0. Nỗi ám ảnh ấy đã bám lấy cậu mãi đến tận bây giờ, không bao giờ buông tha cậu.
Mỗi chương truyện sau đó cũng có tiêu đề trích dẫn từ những câu châm ngôn của các vị họa sĩ vĩ đại, và nội dung truyện cũng tương ứng với ý nghĩa từng câu nói ấy. Đến cuối, tác giả đã chốt lại bằng câu nói “Nếu có thể diễn tả bằng lời thì đã không cần phải vẽ vời” của Edward Hopper. Mọi cảm xúc mà Sousuke giữ trong lòng trước giờ đều được vạch trần hết trên bản vẽ của cậu. Một bức chân dung Yuuri do chính tay cậu vẽ, bao hàm hết tất cả mọi cảm xúc cậu dành cho cô – nỗi sợ hãi, ghen tị, lòng tôn trọng, sự ganh đua, và cả sự quan tâm đến cô bạn thuở nhỏ đã luôn ở bên mình. Cậu đã biết đối mặt với những cảm xúc ấy, và dùng nó làm động lực để tiến xa hơn tới hoài bão lâu nay. Một kết thúc có hậu, đầy khó khăn, đang đợi cậu sau khi tốt nghiệp.
Nhưng còn Yuuri thì sao? Yuuri đến cuối truyện vẫn là một ẩn số. Hành động của cô chưa bao giờ được giải thích cụ thể, mà chỉ được kể lại theo quan sát của Sousuke. Sousuke đã chấp nhận rằng cậu sẽ không bao giờ thực sự hiểu nỗi khổ của Yuuri, và cậu cũng không mong một người tài năng như cô hiểu nỗi khổ của cậu. Có thể vì áp lực khi phải liên tục cho ra những tác phẩm xuất sắc, vượt trội, hơn người nên cô đã đâm ra chán cái sở thích thuở nhỏ. Có thể cô ngừng vẽ vì cô muốn cho Sousuke cơ hội để được đến bên Utako, và giả thuyết này cũng có căn cứ khi cô lôi kéo Utako quay trở lại thị trấn vào cuối truyện. Có thể cô thực sự có cảm tình với Sousuke vì cô rất khó chịu khi thấy Sousuke tiếp chuyện với chị người mẫu Kaede, nhưng đã quyết định cắt đứt tình cảm ấy khi Sousuke một lòng một dạ muốn ở bên Utako. Có thể cô đơn giản chỉ là một thiên tài dị thường, không có hứng thì không vẽ được, và đã chán phải nghe lời người khác rồi. Độc giả có thể cố gắng suy đoán về ẩn ý đằng sau hành động của Yuuri, nhưng chúng ta sẽ không bao giờ có câu trả lời chính xác cả. Ít nhất thì cao trào của tập truyện đã cho thấy Yuuri không phải là một kẻ thờ ơ, không quan tâm gì đến tranh vẽ. Đoạn hay nhất của bộ truyện có thể là khi khuôn mặt luôn luôn hãnh diện, tự tin, kiêu ngạo của Yuuri dần chuyển sang một sắc đỏ e thẹn khi nhìn thấy bức chân dung Sousuke vẽ dành cho cô. Chỉ tưởng tượng thôi đã không chịu nổi rồi, chẳng biết lên minh họa trắng đen thì sức công phá nó như thế nào.
Tuy Blue Outline là tác phẩm đầu tiên được xuất bản của tác giả, nhưng quá trình sáng tác và đạt giải của Hibi Tsuzuru cũng giang khổ như cuộc đời của Sousuke. Nếu bộ này không có tập 2 thì cũng hơi tiếc, nhưng những bộ đạt giải thường chỉ là truyện ngắn chứ không thành dòng truyện dài tập, và dù gì thì nó cũng đã kết thúc với một bài học mà Sousuke sẽ không thể bao giờ quên. Mong là tác giả sẽ đạt được hạnh phúc khi viết truyện và tiếp tục cho ra thêm nhiều bộ light novel khác để đọc nữa.