[Kí Sự Giả 052022] Ai dám bảo rom-com không có ngoài đời thực? - Tập 4 & 5
Đăng tải 10 tháng 05, 2022 | Kí Sự Giả
Đứa biết nhiều nhất về Light Novel ở Việt Nam
@NaviRanobe
Bình thường. Bình thường. Bình thường.
Sống thế nào mới được tính là bình thường?
Đó là câu hỏi chủ đạo trong tập 4 của Rabudame, và người đưa ra câu trả lời lại là nữ chính hoàn hảo Kiyosato Mei cứ ẩn dật ở những tập trước.
Tựa tiếng Nhật | 現実でラブコメできないとだれが決めた? (Tạm dịch: Ai dám bảo rom-com không có ngoài đời thực?) |
Romaji | Genjitsu de Rabukome Dekinai to Dare ga Kimeta? |
NXB | GAGAGA Bunko |
Tác giả | Hajikano So |
Minh họa | Shina Kuro |
Ngày phát hành | 18/07/2020 |
Thể loại | Lãng Mạn, Học Đường |
Số tập | 5 (Còn tiếp diễn) |
Bản dịch | Truyện đã được mua bản quyền ở Việt Nam |
Độ an toàn |
Đối với Mei, định nghĩa của bình thường tồn tại trong những quyển tiểu thuyết mới lớn và những lời dạy dỗ của gia đình cô. Cô được sinh ra trong một mái ấm thuộc tầng lớp trung lưu, và tài năng của cô cũng chỉ ở mức đủ để kiếm một số giải thưởng thi đua khi còn nhỏ. Cô cũng như bao nhiêu cô bé khác, đam mê đọc những quyển tiểu thuyết về tuổi mới lớn, và khát khao sử dụng kỹ năng của mình vào đúng mục đích như người nhà dạy. Từ nhỏ, cô đã luôn nhắm tới một mục tiêu duy nhất là mang lại niềm hạnh phúc cho mọi người. Cô tin rằng người bình thường nào như cô cũng mong muốn mọi người vui cười bên nhau.
Nhưng Mei chẳng phải là người bình thường.
Người bình thường không xung phong làm lớp trưởng lãnh đạo, vì nhiệm vụ vừa phiền phức vừa có hại nhiều hơn lợi. Người bình thường không có khen ngợi một kẻ chỉ thích châm biếm và mỉa mai mình. Người bình thường không bỏ tiền túi ra bù vào quỹ lớp để che giấu lỗi lầm của bạn khác. Người bình thường không từ bỏ tình yêu của bản thân để người khác có thể hạnh phúc.
Lòng vị tha, bao dung, rộng lượng của Mei là thứ tách biệt cô với lại những người bạn học cấp 2 khác, và sự khác biệt đó khiến cô trở thành một kẻ lập dị. Một người bất thường. Một thiên sứ đang sinh sống ở thế giới khác, trong khi những kẻ phàm nhân kia chỉ là cái bục cho cô toả sáng hơn nữa.
Tựa truyện là romcom nhưng trong tập 4 này chẳng có rom cũng chẳng có com. Nếu đọc hết tập 1 thì ai cũng biết rằng Mei chẳng đạt được cái kết hạnh phúc mà mọi người đều mỉm cười như mong đợi. Ngược lại cô bị phản bội bởi người bạn thân nhất, cả lớp trước giờ ủng hộ thì quay lưng lại với cô. Tất cả chỉ vì cô hy sinh hết tất cả cho họ, và họ lại không thể tin rằng trên đời lại có dạng người hy sinh vì người khác. Họ nghĩ rằng Mei có mưu kế riêng, Mei hẳn chỉ đang lợi dụng họ.
Cốt truyện này chẳng phải là mới lạ, gọi nó là bình thường cũng chẳng sai. Cái cọc lòi ra sẽ bị đánh, người có năng lực nhưng không tuân thủ số đông tập thể thì sẽ bị vùi dập. Châm ngôn này đã gần như bất hủ trong truyện Nhật, và gần như độc giả nào cũng đoán được diễn biến tập này. Nhưng bằng cách thần kỳ nào đó, Hajikano lại biến quá khứ của Mei thành một bi kich còn tệ hơn thế nữa. Ngay cả sau khi bị phản bội, cô vẫn bám chặt lấy vào lý tưởng của mình. Cô vẫn tin rằng sẽ có cách khiến cho mọi người hạnh phúc, và vẻ đẹp rạng ngời đó của cô đã khiến người bạn thân lâu năm phải khiếp sợ.
Tại sao cô không nguyền rủa ai hết? Tại sao cô lại có thể tha thứ tất cả và thậm chí vẫn muốn đem lại nụ cười cho mọi người? Cô không được bình thường. Chẳng có người bình thường nào lại tốt bụng như thế cả. Chẳng có hoc sinh cấp hai bình thường nào lại bám víu lý tưởng của mình như Mei. Bởi vì một người bất thường như cô tồn tại nên mọi người xung quanh không thể hạnh phúc.
Cuối cùng, chính những câu nói đó từ người bạn mình tin tưởng nhất đã hạ gục Mei. Nếu sự tồn tại của cô gây hại đến người khác, thì cô chỉ cần sống bình thường.
Đừng có nỗ lực hết sức mình. Không cần phải đưa ra lựa chọn tốt nhất hay nhắm tới lý tưởng cao quý nhất làm gì. Hãy biết khi nào là đầu hàng, khi nào cần làm ăn cẩu thả, và khi nào cần từ bỏ hết tất cả. Đừng bao giờ làm màu, đừng cố quá, đừng trở thành trưởng lớp. Đừng quá quen thuộc với một nhóm bạn nào cả, và đừng quá thân thiết với bất cứ ai. Và đừng bao giờ kiếm bạn thân nữa.
Khi ấy thì mọi người sẽ hạnh phúc. Khi ấy thì Mei sẽ không tổn thương ai.
Đây là bài học mà Kiyosato Mei rút ra được từ kinh nghiệm của bản thân, và cũng là bài học để răn đe Kohei. Mei cho thấy rằng kế hoạch của Kohei sẽ không khiến ai hạnh phúc cả, và bằng chứng nằm ở kết quả cuộc bầu cử. Có thể Kohei đã giúp được Ayano, Ayumi và Harusachi, nhưng rồi sẽ có ngày bọn họ không còn ở bên cậu. Vì họ là người bình thường, còn cậu là một kẻ dị thường.
Mình thích tập 4 này bởi vì tác giả đã dành toàn bộ thời gian để kể lại quá khứ của Mei, từ khi cô còn vui vẻ nhiệt huyết, đến khi cô gặp được Kohei và nhìn thấy được bản thân cô bên trong cậu. Có một số người cho rằng tập này gián đoạn mach truyện, và đáng lẽ tác giả nên tập trung vào hậu quả của cuộc bầu cử từ tập 3 hơn. Nhưng trọng tâm chính của Rabudame vẫn luôn sự giằng co giữa hiện thực và lý tưởng, quá khứ của Mei lại càng nhấn mạnh rõ diều này. Nếu quá bám lấy lý tưởng thì chúng ta lại trở nên mù quáng, nhưng nếu từ bỏ hết chỉ để bám sát thực tại thì cuộc sống sẽ chẳng bao giờ tốt đẹp hơn được. Để đạt được lý tưởng thì chắc chắn trên đường đi mình sẽ phải tổn thương ai đó.
Vậy Mei có sai không? Về khoản mong muốn mọi người được hạnh phúc thì không. Về khoản nghĩ rằng mình cần bình thường để người khác hạnh phúc cũng không. Nhưng cô đã sai khi nhầm tưởng rằng Kohei cũng như cô lúc trước. Khác với cô luôn cô đơn đảm nhiệm mọi thứ, Kohei giờ đã có một đồng phạm luôn giúp đỡ cậu. Khác với cô, Kohei dựa vào số liệu mình thu thập được chứ không chỉ dựa vào cảm tính bẩm sinh. Khác với cô, một nam sinh trung học bình thường như Kohei chắc chắn sẽ muốn tận hưởng romcom vì cậu là một tên cặn bã khoái bám đuôi người ta mà.
Phải khen lắm tác giả vì ngay cả trong một tập truyện chẳng có mấy màu sắc tươi vui nào mà ông vẫn len lỏi thêm vào giới thiệu những bộ chuyện tình thanh xuân bi hài khác, điển hình là bộ tiểu thuyết trực quan Asuseka. Có tiếc thì là tập 4 này lại kết thúc mở như tập 3, lại chờ đến tận tập 5 để xem nhân vật “mới” có giúp Kohei thoát khỏi bế tắc hay không.
Ít nhất thì giờ cũng đã có câu trả lời cho tựa đề truyện.
“Ai dám bảo romcom không có ở ngoài đời thật?”
Là mọi người. Mọi người nhận định rằng romcom không có ở ngoài đời thật.
Đây là đôi dòng suy nghĩ trong khi đợi tập 6 xuất bản kết thúc mạch truyện chính. Tác giả đã xác nhận trong lời bạt chính truyện của Rabudame ngừng lại ở tập 6, còn dự án bí mật hay ngoại truyện đặc biệt gì thì phải đợi đến khi tập 6 đó ra.
Mặc dù lên bìa tập này là hai nữ chính đã được giúp ở tập 2 và 3 nhưng nhân vật chủ đạo lại là Uenohara Ayano. Trong khi Kouhei còn đang nghi ngờ về lý tưởng rom-com vĩ đại thì Ayano phải đi tìm câu trả lời cho mớ cảm xúc rắc rối ấp ủ kể từ khi còn nhỏ. Nếu tập trước là để giới thiệu quá khứ của nữ chính hoàn hảo thì tập này đóng vai trò là giải đáp thắc mắc về lối sống của Kouhei lẫn Ayano.
Cũng chính bởi vì vậy nên mới vô mấy chương đầu mà tác giả đã hành hạ hai đứa nó thấy mà thương, nhưng nghe chủ tiệm chê Ayano ngốc nghếch cũng đáng lắm. Khi không có Kouhei ở bên cạnh chỉ đạo thì cô đã bắt đầu mất phương hướng, quay trở về cuộc sống thường nhật, không thay đổi gì như trước kia.
Vấn đề cốt lõi của tập truyện còn được thể hiện trước khi đến cao trào hai đứa làm lành. Mấu chốt là nằm ở cuộc đối thoại giữa Kouhei với Tokiwa, và giữa Ayano với Mei, quay trở lại với chủ đề “bình thường” chống lại “bất thường”.
Con người bỏ cuộc, ngừng theo đuổi giấc mơ là chuyện bình thường, là “lẽ hiển nhiên”. Chúng ta từ lâu đã có những biểu cảm như “hiện thực khốc liệt” hay “đời không đẹp như mơ” để ám chỉ rằng không phải cứ nỗ lực cố gắng thì mọi thứ đều suôn sẻ. Không phải ai cũng có thể đạt được điều mình muốn, và đôi khi chúng ta phải chấp nhận hy sinh, từ bỏ một phần giấc mơ để bám giữ lấy hiện trạng. Ayano cũng là một trong số đó. Từ nhỏ, Ayano đã có suy nghĩ phải kiếm được một loại tài năng đặc biệt mà chỉ có bản thân cô sở hữu. Tuy nhiên, như đã thấy từ đầu tập 1, Ayano có thể được xem là một người đa năng, có năng khiếu bẩm sinh tốt hơn các bạn đồng trang lứa, nhưng bản thân cô chẳng có gì là đặc biệt cả. Cô không có tài cán nào vượt trội hơn người khác, và cô cũng chẳng thực sự yêu thích một cái gì đó để mức có thể dốc tâm theo đuổi hết mình. Thế nên cô mới bị thu hút bởi Kouhei. Cậu đã cho cô thấy khả năng vô tận của con người khi họ chịu bỏ ra thời gian và công sức cho cái sở thích đần độn mà có lẽ không ai khác hiểu được. Cậu đã thay đổi bản chất của con người cô, gán cho cô cái nhãn hiệu “đồng phạm” và “bạn thuở nhỏ”. Nhờ có cậu mà cô đã biết cảm giác đặc biệt ấy là gì, và cô sẽ đáp trả thứ cảm xúc ấy bằng cách kéo cậu ra khỏi đáy tuyệt vọng.
Có lẽ lối sống của hai người họ là “bất thường” vì họ không hề tuân theo phong tục và nề nếp định sẵn trong xã hội. Hành động của họ chắc hẳn sẽ khiến người khác gặp rắc rối, nếu bị chê là ích kỷ và thiếu suy nghĩ cũng chẳng sai. Nhưng chí ít họ đang sống mà không có hối hận, không phải tự hạ thấp bản thân với suy nghĩ rằng “mình không được như người ta”.
Và tới đó kết thúc màn dạo đầu của hai người trước khi thách đấu trùm cuối. Kouhei đã bắt đầu lên kế hoạch mới và phương án dự phòng để chống lại mọi đòn tấn công từ đời thật, và Ayano sẽ luôn ở bên cậu giúp đỡ. Truyện sẽ kết thúc vào tập sau, tác giả đang tính đến cả việc viết hậu truyện ngoại truyện các thứ rồi nên chỉ có thể chờ đợi xem cặp đôi thanh mai trúc mã sẽ chinh phục nữ chính hoàn hảo bằng thủ đoạn nào. Đà này thì Ayano thắng chắc rồi, quan trọng là bắt đầu ấy ấy trước hay sau chính truyện thôi.
Mà đọc quả truyện ngắn tác giả đăng riêng lại tội cho haikou. Sempai thì nhận ra tình cảm và khiêu chiến trước, còn haikou chỉ có thể ngậm ngùi ghen tị, không biết sau này có tìm được ai quan tâm chăm sóc lẫn nhau như hai người họ không.