[Giáng sinh 2023] Trò chơi thanh xuân mới đầy nhiệt huyết của Haibara
Đăng tải 14 tháng 12, 2023 | 12 Ngày Giáng Sinh
Đứa biết nhiều nhất về Light Novel ở Việt Nam
@NaviRanobe
Haibara-kun no Tsuyokute Seishun New Game là một tác phẩm lấy cảm hứng từ rất nhiều bộ truyện chủ đề thanh xuân bi hài đã ra trước nó. Những tình tiết bên trong truyện khá là giản dị, dàn nhân vật chính cũng không thay đổi mấy so với hội bạn bè thường gặp trong Light Novel thời nay. Chúng ta có Haibara Natsuki, nam nhân vật chính 23 tuổi được ban cho cơ hội quay ngược thời gian trở về năm đầu tiên học cấp Ba để thay đổi tuổi trẻ xám xịt của mình. Tiếp theo đó là Hoshimiya Hikari, nữ sinh được yêu thích nhất trường và từng là người tình trong mộng của Natsuki. Nanase Yuino là bạn học cùng lớp xinh đẹp, gương mẫu, kiêm người bảo hộ của Hikari. Sakura Uta là cô bé nhỏ nhắn, hoạt bát, yêu thích bóng rổ. Cũng không thể quên Nagiura Tatsuya, tên đần của nhóm thích dùng chân tay hơn là dùng não, cùng với cậu bạn thân Shiratori Reita, nam sinh đẹp trai điển hình đứng sau quan sát hành động của mọi người. Ngoài ra còn có cô bạn thuở nhỏ Motomiya Miori luôn động viên, lên kế hoạch giúp đỡ Natsuki làm lại cuộc đời.
Tựa tiếng Nhật | 灰原くんの強くて青春ニューゲーム (Tạm dịch: Trò chơi thanh xuân mới đầy nhiệt huyết của Haibara) |
Romaji | Haibara-kun no Tsuyokute Seishun New Game |
NXB | HJ Bunko |
Tác giả | Amamiya Kazuki |
Minh họa | Gin |
Ngày phát hành | 1/12/2021 |
Thể loại | Thanh Xuân, Bi Hài |
Số tập | 6 (Còn tiếp diễn) |
Bản dịch | |
Độ an toàn | Bình yên cho đến khi con bạn thuở nhỏ muốn vứt mạng |
Tất cả những nhân vật đều được giới thiệu một loạt ngay từ tập đầu tiên, và họ chỉ là một phần nhỏ trong câu chuyện tuổi thanh xuân của nam chính Natsuki. Nếu nhìn thoáng qua tấm minh họa màu ở tập 1 ngắn gọn giới thiệu tính cách nhân vật thì sẽ thấy nó chẳng có điểm nào đặc sắc, thậm chí lúc ra mắt còn bị so sánh như là phiên bản ngắn gọn, súc tích hơn của những bộ truyện như Tomozaki và Chiramune. Hãy thử đi hỏi fan của bộ này, bảo đảm họ cũng gật đầu đồng tình. Nhưng chính những nét tương đồng này là đã thu hút độc giả đến với bộ truyện, và cũng vì có điểm xuất phát giống nhau nên mới gây ấn tượng mạnh mẽ khi câu chuyện bắt đầu chuyển hướng từ tập 3 trở đi, rồi tập 6 mới ra trong tháng đã chứng minh được độ hấp dẫn của nó.
Nam chính Haibara Natsuki là nhân vật chủ đạo của bộ truyện, nhưng đừng để tên truyện đánh lừa, cụm “New Game” được dùng để ám chỉ cậu đang làm lại cuộc đời chứ trong truyện không hề có yếu tố trò chơi điện tử nào. Natsuki vốn cũng là một otaku, nhưng cậu không ham hố cày game như Tomozaki, không có đam mê sự nghiệp như Kyouka bên BokuRema. Hồi cấp Ba cậu từng tham gia câu lạc bộ bóng rổ nhằm mục đích tận hưởng cuộc sống, nhưng cuối cùng nhận ra giới hạn bản thân và lại phải chui đầu xuống cái hố cô độc. Khi bỗng nhiên quay ngược thời gian về năm lớp 10, cậu quyết định sẽ thực hiện kế hoạch thanh xuân bảy sắc cầu vồng để tô điểm cho cuộc đời xám xịt, đối đầu với mọi thử thách, và không bao giờ bỏ chạy vì sợ sệt nữa.
Cái hay nằm ở chi tiết nhỏ nhặt cho thấy Natsuki thực ra đã thử cố gắng trong quá khứ rồi. Nhờ vậy mà cậu dễ dàng thiết lập mối quan hệ với các bạn bè nổi tiếng học cùng lớp hơn do đã biết tính cách họ trước đó, và cũng dẫn đến hậu quả cậu không tài nào hiểu nổi khi hành động của bản thân khiến những người cậu từng ngưỡng mộ để lộ bản mặt xấu xí, trẻ con chưa thấy bao giờ. Như trong tập 1, do quá tập trung vào việc cải thiện bản thân, Natsuki đã vô tình tổn thương cậu bạn Tatsuya. Tatsuya đáng lý ra là siêu sao của đội bóng rổ trong dòng thời gian cũ, nhưng Natsuki lại dễ dàng đánh bại Tatsuya sau khi bỏ công luyện tập, tích lũy kinh nghiệm để làm lại cuộc đời. Điều này đã khiến Tatsuya tách khỏi nhóm bạn bè vì cảm thấy kém cõi, không bằng được như Natsuki, và nó gợi lại cảm giác tự ti của Natsuki năm xưa. Natsuki trước kia đã bỏ chạy vì bực tức không bằng được như Tatsuya, nhưng giờ cậu lại là nguyên nhân xua đuổi Tatsuya khỏi tương lai tươi sáng đáng có. Đây là mâu thuẫn chính tồn tại xuyên suốt cả 6 tập của bộ truyện.
Tự ti vì bản thân mình không bằng được như người khác. Ghen tị vì bạn bè có thể dễ dàng đạt được kết quả mà không cần bỏ ra công sức nào. Lo âu về tương lai không được như mình mong muốn. Sợ hãi lặp lại sai lầm của năm xưa. Tất cả các thứ cảm xúc xấu xí này đều tồn tại bên trong lòng Natsuki cũng như mọi nhân vật khác bên trong bộ truyện. Vấn đề của Tatsuya vẫn còn dễ, Natsuki cuối tập chỉ cần lôi điện thoại ra thừa nhận quá khứ mình thua cuộc thảm hại cỡ nào là xong, Tatsuya từ đó cũng hiểu Natsuki phải tốn công sức lắm mới đến được như bây giờ. Nhưng không phải chỉ cần vài câu trò chuyện như thế là xong. Tatsuya lại khổ tâm, trách móc Natsuki thêm một lần nữa khi Uta (bạn thuở nhỏ của Tatsuya) lỡ mang lòng yêu Natsuki. Tuy nhiên, Natsuki từ đầu đã quyết định cưa đổ Hikari, cậu muốn hoàn thành mong ước trở thành bạn trai của Hikari ở dòng thời gian trước, nên nhất định sẽ phải từ chối Uta, tổn thương tận hai người bạn trong nhóm mình.
Đến tập 3, Natsuki đã một lòng một dạ không thay đổi ý định, và tập 4 lại làm một màn trình diễn ca nhạc tuyệt vời nhằm thổ lộ công khai trước toàn trường. Bộ truyện tiến triển quá nhanh chóng, nhưng nó cũng hoàn toàn hợp lý khi xét đến mong ước tận hưởng từng phút giây tuổi trẻ có hạn của Natsuki, và đây chính là điểm tách biệt bộ truyện này với các tác phẩm khác. Nhìn qua sơ lược Haibara thì sẽ thấy nó rất tầm thường. Tuy nhiên, nhân vật bên trong nó đều đang thay đổi chung với nhau, mỗi người có mục tiêu riêng đang cố gắng nhắm tới cho bằng được, không chịu chờ đợi ai cả. Một khi nhận ra tình cảm của mình, Uta đã lập tức tỏ tình với Natsuki trong tập 2, dẫu biết rõ cậu đang yêu người khác. Hikari, mối tình đầu của Natsuki, thoạt nhìn trông như một thánh nữ gương mẫu, ngoan hiền bình thường, nhưng tất cả đều chỉ là một hình ảnh cô tự dựng nên nhằm thỏa mãn yêu cầu của cha mình. Hikari có thể hiểu thấu tấm lòng của Natsuki bởi vì cô cũng đang sống giả dối giống như cậu, nên ấn tượng ban đầu không được tốt cho lắm. Nói thẳng ra là Hikari chẳng ưa gì cậu. Mỗi lần Natsuki bày trò tiếp cận Hikari, cô lại tìm cách né tránh cậu. Suy nghĩ trong cô chỉ thực sự thay đổi một khi Natsuki đã chứng minh được rằng mình là một người đáng tin cậy, tuy ngờ nghệch nhưng vẫn thật lòng giúp đỡ cô. Các tính cách nhân vật rập khuôn được giới thiệu trong tập 1 đều bắt đầu thay đổi khi độc giả được phép nhìn vào dòng suy nghĩ của bọn họ.
Haibara là một bộ truyện đọc riêng nó thôi cũng đủ thú vị, nhưng nếu có trải nghiệm các bộ truyện khác cùng chủ để, cùng thể loại thì nội dung của nó lại càng trở nên ấn tượng hơn. Đây cũng là lý do mình liên tục so sánh nó với những bộ truyện khác, và bên dưới đây sẽ còn so sánh khối truyện khác trong năm nữa. Haibara không ngại bị so sánh, bản thân nhân vật trong truyện cũng thường xuyên so sánh lẫn nhau để học hỏi, cải thiện hơn mà. Lý do đơn giản bởi vì bộ truyện muốn sử dụng tiền đề có sẵn trong các tác phẩm khác nhằm đưa ra một phương án mới, một câu trả lời độc đáo của riêng tác giả Amamiya Kazuki. Nhưng trả lời cho gì cơ? Trả lời cho câu hỏi mà bộ truyện thanh xuân bi hài hậu cung nào cũng gặp phải.
Chọn người yêu vì không ngại thành thật bộc lộ bản thân với bạn đời của mình? Hay chọn người yêu vì tương lai muốn trở thành người xứng đôi với bạn đời?
Câu hỏi này là một trong những chủ đề chính của tập 8 Chiramune, và nó được lặp lại trong tập 5 và 6 của Haibara. Đầu tiên cần phải nhắc đến cái mô típ chuyện tình thanh xuân bi hài quen thuộc: Các nữ chính trong truyện đều chỉ có duy nhất một lựa chọn là yêu nam chính. Ngay cả nữ phụ cũng không thể phá vỡ lời nguyền này, có thua thì cũng phải ít nhất thử tranh giành tình cảm của nam chính. Câu chuyện harem/hậu cung nào cũng đi giải quyết vấn đề muôn thuở khi cả hai bên phải suy nghĩ liệu cảm xúc này có thật sự là tình yêu hay không, nếu không phải là tình yêu đúng như lý tưởng của mình thì chẳng thể nào gọi nó là tình yêu cả. Và nếu phải từ chối, tổn thương người có tình cảm với mình thì thà đừng bao giờ lựa chọn còn hơn.
Nếu không đưa ra lựa chọn, thì mọi người sẽ hạnh phúc, mối quan hệ bạn bè thân thiết vẫn sẽ không thay đổi. Gần như câu chuyện nào cũng đi theo lối mòn này, có thể có nhiều cách phát triển và thay đổi khác nhau, nhưng bình thường đều quy về phương án an toàn nhất để có thể câu kéo thêm số lượng chương.
Số lượng nữ chính “thua cuộc” nhưng vẫn có thể thật sự hạnh phúc thì đếm được trên đầu ngón tay, bởi vì cái hạnh phúc ấy chỉ được thể hiện sau khi nam chính từ chối tình cảm. Ngay cả trong những bộ tập trung phát triển nội tâm nhân vật thì cũng hiếm lắm mới có tác giả nào cho nữ chính tự lựa chọn không thổ lộ tình cảm, và quyết định quên đi cảm xúc bằng cách lựa chọn yêu con người khác. Mà nếu đã phải chờ đến lúc bị từ chối xong rồi sau đó mới yêu người khác, hoặc là đến tận hậu truyện mới miêu tả tương lai độc thân hạnh phúc thì nó chẳng khác gì một hình thức an ủi cả người đọc lẫn nam chính, cho thấy cái kết có hậu tồn tại. Cũng khỏi phải lo các nữ thua cuộc rơi vào tay người đàn ông khác.
Nam chính đâu muốn harem. Chỉ là bị ép vào tình huống harem thôi. Nam chính muốn chọn người yêu lắm chứ, nhưng nếu tổn thương người khác thì sao người đọc đồng cảm với nam chính được. Nhưng cái hậu quả của diễn biến này là tác giả đã tự tay loại bỏ hết mọi hình thức cạnh tranh có ý nghĩa cho sự phát triển nhân vật. Suy cho cùng thì nữ chính vẫn không được phép lựa chọn ai khác ngoài nam chính, và nam chính không được phép lựa chọn ai trước khi có thể tự tin khẳng định đây là người mình sẽ ở bên trọn đời. Vì nếu nam chính nhảy từ người này sang người khác thì sẽ bị coi là không chung thủy, và nếu nữ chính thử yêu người khác trước khi đến với nam chính thì sẽ bị coi là rác rưởi.
Có nhiều nhận xét cho rằng rom-com rập khuôn bởi vì đúng là nó có công thức cả, cái công thức nhắm đến đúng đối tượng độc giả của thể loại và không lo gây ức chế cho ai hết. Nhưng cái công thức này đã tồn tại và biến đổi trong suốt gần ba thập kỉ qua nếu chỉ tính riêng về mảng Light Novel. Thế nên trong những năm gần đây mới được những bộ như Chiramune và Haibara cố gắng thử sức đưa ra câu trả lời cho vấn đề muôn thuở. Giống như những bài nghiên cứu hữu dụng chỉ có thể tồn tại dựa trên nền tảng của người đi trước, một câu chuyện chỉ thực sự gây ấn tượng khi nó khác biệt so với những tác phẩm đương thời.
Trong trường hợp của Haibara Natsuki ở tập 5, cậu đã hoàn thành mục tiêu đầu tiên trong kế hoạch thanh xuân bảy sắc cầu vồng, nhưng khi đưa ra lựa chọn trở thành người yêu của Hikari thì cậu cũng đã buộc phải từ chối tình cảm của cô Uta. Kết quả là Natsuki phải tìm cách cân bằng mối quan hệ với cô bạn gái đầu tiên trong đời, và hàn gắn lại mối quan hệ giữa những người bạn trong cùng nhóm. Ngoài ra, cậu còn phải đối phó với một tình huống bất ngờ khác khi dần dần nhận ra tình cảm trước giờ với cô bạn thuở nhỏ Miori đã luôn ủng hộ, đồng hành bên mình. Hoàn cảnh của Uta thì còn nhẹ bởi vì cô còn người bạn thân Tatsuya để nương tựa, nhưng Miori thì đã bắt đầu hẹn hò với Reita trong nhóm bạn của Natsuki. Tức là Miori đã trở thành bạn gái của Reita, vẫn thích Reita, nhưng trong đầu lại luôn bận tâm về Natsuki.
Những mối quan hệ rắc rối này chẳng phải gì mới mẻ, vì bên Chiramune cũng có trường hợp tương tự. cô nàng Yuzuki thích nam chính Saku, nhưng anh bạn của Saku lại thích Yuzuki. Dẫu hiện tại Saku vẫn chưa lựa chọn ai, hoặc có thể nói là chính bởi vì Saku chưa lựa chọn ai nên mối quan hệ của nhóm bạn 8 người thân thiết của bọn họ vẫn chưa đi về đâu cả. Vốn dĩ sự tồn tại của Saku phải khác biệt với các thể loại nam chính của những năm 2020, bởi vì cậu là một người nổi tiếng, hòa đồng, ai ai cũng yêu mến và tôn trọng, ờ thì vẫn có kẻ địch, nhưng cậu vẫn sống mạnh mẽ, chân thật với lý tưởng bản thân. Thế nhưng quyết định cậu đưa ra ở tập 5 lại cho thấy cậu cũng như bao nhiêu đứa trẻ cấp 3 khác, cậu vẫn sợ hãi không muốn mất đi những gì hiện có. Đáng lẽ cậu phải là người giải quyết vấn đề muôn thuở này theo một lối mới mẻ, chưa ai nghĩ đến bao giờ. Câu chuyện của cậu sẽ mang lại hạnh phúc cho mọi người, lành mạnh hơn nhiều so với những thế hệ nam chính đi trước.
Nhưng khó mà thay đổi bản chất ghen tuông của con người. Chấp nhận đầu hàng là cái lối thoát dễ dàng nhất, đỡ phải chịu tổn thương khi biết chính bản thân mình là người có lỗi.
Thể loại harem, rom-com trước giờ đã luôn bất công. Bộ truyện Shimotsuki cũng đã khai thác nền tảng của thể loại này, và nhắc nhở cái bất công của nó đều xuất phát từ cái sai tận bên trong góc nhìn của nhân vật. Các nữ chính muốn phát triển, muốn tốt hơn trước hả? Vậy thì chỉ có thể phát triển bằng cách tham gia vào cạnh tranh tình cảm để được nam chính giúp đỡ thôi, và từ đó tìm ra mục đích sống và động lực trưởng thành xoay quanh nam chính. Còn nam chính muốn phát triển? Mấy anh đần cần phải bị chấn thương tâm lý, tự hủy hoại bản thân, “hy sinh” bản thân để trở thành kẻ xấu thì mới phát triển được, vì khi ấy các nhân vật xung quanh mới an ủi, bảo rằng lỗi không phải là do anh đâu. Diễn biến này tạo ra một mối quan hệ lệ thuộc mà chẳng thể nào gọi là lành mạnh, bởi vì cả hai bên đều không thể sống thiếu nhau, tháo bỏ hết mọi cơ hội để độc lập phát triển, dù cuối cùng vẫn chỉ có thể lựa chọn một người mà thôi. Người được hưởng lợi nhiều nhất ở đây vẫn là nam chính, bất công rõ rành rành.
Xét đến đây thì ít nhất tác giả của Haibara đã làm rất tốt ở khoảng cho phép nữ chính mình được tự do. Uta bây giờ đã có cơ hội quên đi mối tình đầu để đến bên người bạn thuở nhỏ của mình. Còn tình cảm của Miori đã được Reita phơi bày, và Reita cũng chấp nhận bạn gái mình đang suy nghĩ về người khác, nên Miori bây giờ có lựa chọn dần dần quên đi tình yêu chớm nở để có thể tận hưởng thời gian bên người hết lòng yêu thương mình. Bởi vì nam chính Natsuki đã từ chối Uta và lựa chọn ở bên Hikari, nên cậu đã giải phóng cho Uta và Miori để hai người họ tự do tiếp tục tận hưởng tuổi thanh xuân. Quan trọng nhất vẫn là lựa chọn, và đây là khác biệt giữa Natsuki và Saku. Cả Natsuki và Saku đều cảm thấy khó chịu khi bạn gái mình thân quen lại cười đùa bên người khác, nhưng ít nhất Natsuki đã chọn được một câu trả lời, trong khi Saku vẫn còn hoài nghi về bản thân. Và ít nhất Natsuki đang bị thử thách với giới hạn về mặt thời gian, còn Saku thì bất khả chiến bại.
Mối quan hệ giữa Yuzuki và Kazuki đáng lẽ ra phải là một động lực tốt cho Saku ngưng trì hoãn, tạo ra một tình huống khiến cho cả Saku và Yuzuki cần phải đưa ra lựa chọn, nhưng rốt cuộc nó chẳng đi về đâu cả. Cuối cùng chỉ có mỗi mình Yuzuki là phải khẩn trương, thể hiện tình yêu của mình hơn sau khi Kureha xuất hiện, quay trở lại với tục lệ người cần thay đổi đầu tiên là nữ chính. Nhưng nói như thế có phải đang chê bai bộ Chiramune không? Câu trả lời là… vừa chê vừa khen? Mặc dù hiện tại Saku đã biến thành bao anh nam chính đần độn khác, nhưng Saku vẫn chưa bao giờ quên duy trì lối sống tự hào của mình với những người bên ngoài nhóm bạn thân quen. Tập 6.5 là một ví dụ điển hình vì Saku và Asuka được thả ra khỏi vùng an toàn của bản thân, nhưng Saku vẫn luôn tiến bộ hơn Asuka bởi vì cậu tự tin, chững chạc và trưởng thành trong việc giao tiếp với người ngoài. Chỉ khi cậu cho phép những người ngoài ấy vào bên trong bức tường ngăn cách bản thân yếu đuối thì mới bắt đầu bị tổn thương do không biết phải làm gì để đạt được ham muốn của mình.
Nhờ sự yếu đuối của Saku mà vẻ đẹp của những con người xung quanh cậu lại càng cuốn hút hơn. Như Yuuko là người thua cuộc đầu tiên, nhưng lại luôn đi trước những các gái khác đơn giản bởi vì cô hiểu được tình yêu và đau thương luôn đi đôi với nhau. Cô vẫn đối mặt tình yêu mình dành cho Saku mặc dù nhận thức rõ khả năng Saku sẽ chọn người khác. Bởi vì có khả năng mối quan hệ của cậu và người khác sẽ không kéo dài bao lâu, không phải mối tình nào cũng thành công. Yuuko đã bị tổn thương khi Saku từ chối cô, nhưng cũng bởi vậy nên cô có thể sống tiếp mà không còn ám ảnh với tình yêu của cậu nữa. Mọi người vẫn còn đều đang ở trong trường học, khoảng thời gian tự do đều có hạn. Nếu tình yêu này không thành công thì tương lai họ có thể chia tay, không bao giờ gặp lại nhau nữa, nhưng điều đó cũng sẽ giúp con tim được chữa lành, tìm kiếm cơ hội hạnh phúc với người mới.
Tình yêu “bình thường”, “ngoài đời thực” là như thế. Nhưng phần lớn con người đều bám theo lý tưởng một tình yêu trong sáng, thuần khiết, kéo dài mãi mãi về sau. Nếu nam chính chia tay với nữ chính thì họ là kẻ cặn bã, còn nữ chính có kinh nghiệm với ai khác khác ngoài nam chính thì bị coi là lẳng lơ.
Bộ Bạn Gái Thứ Hai (Nibanme) cũng dựa vào công thức này đến mức độ phóng đại từ bi kịch trở thành hài kịch. Nam chính Kirishima Shirou đã tổn thương hết người này đến người khác chỉ bởi vì cậu không muốn phải lựa chọn giữa mối tình đầu của mình và người bạn gái ở cấp Ba. Đến khi hoàn cảnh xấu nhất đã diễn ra và có người bị chấn thương về mật tâm lý lẫn thể chất thì cậu mới quyết định không yêu ai nữa, dâng hiến toàn bộ bản thân để giúp đỡ người khác kiếm được hạnh phúc. Thế nhưng bây giờ khi lên đại học, cả hai cô bạn gái trong cấp Ba lại quay trở về bên cậu, trong khi cậu đã có cô bạn gái chung thủy không biết gì về quá khứ của cậu. Phương án dễ nhất là từ chối tiếp xúc với hai cô bạn gái cũ, nhưng vẫn với lý do không muốn tổn thương ai nên Shirou đã tạo tình huống bây giờ có đến tận bốn cô gái sống lệ thuộc vào mình. Kirishima Shirou là minh chứng cho thấy chỉ có nam chính harem ngu ngốc mới lựa chọn chờ đợi cho đến khi tình yêu phai đi, trong khi vẫn trực tiếp chủ động giúp đỡ những người vẫn còn cảm tình với mình. Nếu cứ giúp đỡ liên tục thì tình cảm không thể nào phai mờ, hành động của Shirou chỉ đang thử thách độ kiên nhẫn và sức khỏe tinh thần của các nữ chính vẫn nghĩ rằng mình còn cơ hội với cậu.
Nó cũng giống trường hợp như bộ Lặng Lẽ Nắm Tay Nhau Sau Lưng Bạn Bè (kết thúc trong ba tập) với nam chính cũng chung hoàn cảnh với hai anh chàng Natsuki và Shirou, muốn tiếp tục mối quan hệ bạn bè nhưng không muốn yêu ai hoặc tổn thương ai cả. Rốt cuộc thì bộ truyện đó đã chốt lại với bài học là chỉ khi có thể chấp nhận tổn thương người khác thì mới thực sự trưởng thành. Bởi vì người trưởng thành cần phải biết tự đưa ra lựa chọn và chấp nhận với hậu quả của lựa chọn của mình. Và nếu xét đến bên bộ truyện Tomozaki (vẫn còn tiếp diễn sau tập 10) thì nam chính Fumiya cũng đang hạnh phúc bên người mình yêu, chấp nhận những tổn thương mình sắp sửa gây ra khi ích kỷ dấn thân vào chuyện của nữ game thủ Aoi, mặc cho phải dành ít thời gian hơn bên bạn gái của mình.
Tất cả đều có thể quy về lời nói của Kura-sen bên Chiramune: Chẳng có lựa chọn nào là đúng cả, tùy thuộc vào người Saku chọn mà tương lai cậu cũng sẽ thay đổi, con người hiện tại của Saku cũng sẽ không được như trước nữa. Saku buộc phải chấp nhận điều này thôi, một khi đã chọn thì Saku sẽ phải cố gắng trở thành một con người xứng đôi với bạn gái của mình. Cuộc đời không phải là một Visual Novel cho phép tạo một bản lưu khác để có thể quay về quá khứ xem thử các nhánh truyện khác chứa đựng gì. Nhưng cuộc đời cũng không khắc nghiệt đến mức một khi đã chọn rồi thì không thể thay đổi lựa chọn của mình trong tương lai.
Có thể nói Haibara Natsuki đã tuân theo lối sống này mà không cần được ai khuyên nhủ, bởi vì cậu đã có kinh nghiệm nhảy vượt thời gian làm lại cuộc đời. Nhưng những nam chính khác thì vẫn đều đang vật lộn với cái mâu thuẫn nội tâm của mình, vẫn chưa tìm được câu trả lời cho cái thứ gọi là tình yêu lý tưởng. Công thức rom-com tới nay vẫn chưa có thay đổi gì bởi vì chưa có câu trả lời nào thỏa mãn được hết mọi người.
Đến cả Haibara Natsuki cũng chưa chắc đáp án mình chọn là đúng. Trong tập 6, sự thờ ơ và lưỡng lự của cậu đã tổn thương không chỉ mỗi mình Miori thôi mà còn ảnh hưởng đến Hikari và cả Reita. Nó đã lôi bản mặt xấu xí nhất của con người ra, và lại thể hiện nó qua ba nhân vật đứng đầu trường lớp. Hikari vì một phút giây yếu lòng, ghen tị không muốn Miori ở bên Natsuki nữa, nên đã vô tình xua đuổi Miori trong khi cô cần sự cứu giúp. Reita lần đầu tiên trong đời muốn được ở bên người con gái mình thân thương, nên cậu đã ưu tiên bản thân mình lên hàng đầu, không màng đến lương tâm cắn rứt của Miori. Cả Hikari và Reita, hai nhân vật đáng lẽ ra là hình mẫu lý tưởng cho tuổi thanh xuân trong mắt Natsuki, lại làm Miori nghĩ đến chuyện vứt bỏ mạng sống. Còn Miori, người đã cứu Natsuki khỏi sự cô độc khi còn nhỏ, lại chọn đi vào bước đường cùng chỉ vì muốn né tránh đau thương.
Tác giả Amamiya Kazuki đã quá xuất sắc trong việc miêu tả nội tâm mâu thuẫn của các nhân vật, cho thấy rõ cái tốt và xấu tồn tại bên trong tiềm thức của mỗi người, cả nam lẫn nữ không chừa một ai. Bộ truyện Haibara tồn tại để làm rõ cảm xúc tuổi dậy thì nó rắc rối và dễ thay đổi bất chỉ trong nháy mắt. Thứ tình cảm được cho là thuất khiết không đồng nghĩa với một mối tình đẹp, những con người mình nghĩ là trưởng thành hóa ra cũng yếu đuối như nhau thôi. Mặc dù Haibara không còn lọt vào KonoRano trong năm nay nữa, nhưng nó vẫn là một bộ truyện đáng đọc, phù hợp với những người muốn nghe nhạc rock trước khi nghĩ quẩn.