Trang chủBài viếtGiveaway Booster

NAVIRANOBE

THEMEOKI

background image
blog post mamasuki

[Giáng sinh 2023] Mối tình vô hình với người băng qua màn đêm mờ ảo

Đăng tải 17 tháng 12, 2023 | 12 Ngày Giáng Sinh

CN

Đứa biết nhiều nhất về Light Novel ở Việt Nam

@NaviRanobe

Ít nhất thì nó là suy nghĩ của một đứa cay độc như mình. Từ lâu đã nói là mình chán ngấy mấy thể loại truyện “light bungei”. Dành cho những ai chưa bao giờ nghe qua cái tên ấy, “light bungei” có thể được hiểu nôm na là một dòng văn học nhắm cho độ tuổi mới lớn từ 20-30, nó có minh họa bìa lung linh theo lối anime như light novel, nhưng nội dung bên trong được cho là “sâu sắc” hơn tiểu thuyết ánh sáng. “Sâu sắc” bỏ trong ngoặc, bởi vì nội dung của nó đa phần cũng giống thể loại light novel thông thường, chỉ có điều là nó nhắm đến độ tuổi “trưởng thành” hơn nên không có những minh họa hở hang, và “thông điệp” chính của mỗi bộ truyện đều là những thứ cơ bản nhất có thể học được qua các quyển sách giáo khoa ở trên trường học như phải biết lá lành đùm lá rách, ba cây chụm lại nên hòn núi cao.

Tóm tắt lại: “light bungei” là sự kết hợp giữa light novel và văn học đại chúng, và vì nhắm đến hai đối tượng độc giả nên nó đạt được thành công to lớn, bù lại nội dung chẳng được phép sáng tạo thú vị như light novel và cũng không bổ ích như văn học đại chúng.

Tại sao mình cần giải thích về light bungei để làm gì? Bởi vì bộ truyện sắp nói đến là light bungei trá hình được xuất bản bởi GA Bunko, một nhà chuyên về light novel.

Toumei na Yoru ni Kakeru Kimi to, Me ni Mienai Koi wo Shita

Toumei na Yoru ni Kakeru Kimi to, Me ni Mienai Koi wo Shita - tên viết tắt là Kakekoi, là tác phẩm đạt giải xuất sắc Nhất của GA Bunko. Giải này đặc biệt đến mức phải quay ngược về bốn năm trước (2018) mới có tác phẩm thắng giải khác là Cách Sống Của Thiếu Nữ Hành Quyết, và sáu năm trước nữa (2012) là Danmachi - cả hai bộ đều mang yếu tố huyền ảo, chỉ có riêng Kakekoi là đời thường, xoay quanh câu chuyện tình với người khiếm thị.

Tựa tiếng Nhật

透明な夜に駆ける君と、目に見えない恋をした。 (Tạm dịch: Mối tình vô hình với người băng qua màn đêm mờ ảo)

RomajiToumei na Yoru ni Kakeru Kimi to, Me ni Mienai Koi wo Shita
NXBGA Bunko
Tác giảShima Nanigashi
Minh họaraemz
Ngày phát hành09/08/2023
Thể loạiBi Kịch, Khuyết Tật, Ung Thư
Số tập1 (Còn tiếp diễn)
Bản dịch
Độ an toànKhông được nhìn dưới váy của gái mù

Nam chính Sorano Kakeru là một sinh viên bình thường, mới vừa lên đại học đã không hề có một chút động lực sống. Ba mẹ cậu đã ly dị kể từ khi còn nhỏ, mẹ độc thân không thể một mình nuôi con nên cậu phải di chuyển chỗ ở rất nhiều lần. Mỗi lần di chuyển là lại gặp một khó khăn mới, nếu vô lễ thì sẽ bị trách mắng, quá ngoan hiền thì bị phàn nàn. Có làm gì đáng chú ý thì cũng bị bạn bè ghẻ lạnh, tự cô lập bản thân càng gây thêm nhiều chỉ trích. Vì vậy, cậu đã học được từ rất sớm cách sống giản dị. Không làm màu thì sẽ không lo bị ghét. Chẳng ai rảnh rỗi đi đả kích kẻ vô hại. Hãy đọc bầu không khí. Đừng dính líu đến ai. Chiều theo ý người ta, và cuộc đời sẽ thanh thản. Đó là chân lý ở đời của Kakeru.

Kakeru đã định tiếp tục lối sống ấy ngay cả trong đại học, nhưng vào buổi tiệc chào mừng tân sinh viên, cậu đã tình cờ gặp phải một cô gái có tên Fuyutsuki Koharu. Dù xinh đẹp, nhưng Koharu là người khiếm thị, nên suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu của Kakeru là sự tò mò. Cậu liền đặt bản thân vào trong hoàn cảnh của Koharu. Nếu mất thị giác thì mình sẽ sống như thế nào? Chắc sẽ cực khổ lắm. Biết là cực khổ vậy đấy, nhưng khi cô bạn Hayase Yuuko của Koharu nhờ vả Kakeru giúp đỡ Koharu, cậu liền hỏi ngược lại: “Sao cơ?” Tại sao cậu phải giúp Koharu? Tiếp xúc với người khiếm thị sẽ càng làm người khác để ý đến cậu hơn thôi. Như vậy đi ngược lại với lối sống ẩn dật của cậu. Nhưng Kakeru vẫn buộc miệng đồng ý, vì nếu từ chối thì sẽ mất thiện cảm. Mỗi tuần chỉ cần giúp một lần thôi, vậy mà cậu vẫn do dự, rồi sự do dự đó dẫn đến ăn năn, khiến cho lương tâm cậu không chịu nỗi nữa. Cậu đã tiếp cận với Koharu nhiều hơn, dành thời gian ở bên cô ấy hơn cả dự định ban đầu. Từ mỗi cuộc trò chuyện, Kakeru đã dần hiểu được cách một người khiếm thị như cô ấy cũng có thể sinh sống bình thường như bao người khác. Và dù khuyết tật, nhưng Koharu vẫn muốn sống hết mình, những lời lẽ của cô ấy luôn luôn tích cực, không một tiếng than thở về hoàn cảnh bản thân.

Toumei na Yoru ni Kakeru Kimi to, Me ni Mienai Koi wo Shita

Sau khi quen biết rõ hơn, cả hai người đều bắt đầu nảy sinh tình cảm cho nhau. Koharu là người bày tỏ trước, cô đã kể hết cho cậu nghe về bệnh tình của mình. Cô mất đi thị lực cũng là vì căn bệnh ung thư trước kia, nhưng nó càng tiếp cho cô thêm động lực sống, và cô đã chủ động hôn cậu ngay từ trong chương 3. Kakeru cũng không hề chần chừ. Với sự trợ giúp của bạn bè mình, Kakeru đã tuyên bố tình cảm qua điện thoại, nhưng trong lúc chờ đợi câu trả lời thì Koharu bỗng nhiên biến mất. Tới lúc Kakeru tìm được Koharu thì cô đã nhập viện do bệnh tình chuyển biến xấu, và giờ đã không còn ký ức gì về cậu.

Nếu đọc tới đây và phản ứng đầu tiên là “quào, quả là một bộ truyện độc đáo và thú vị” thì mình sẽ chúc mừng bạn vì chưa bao giờ lạc vào con đường light bungei. Nhìn chung, diễn biến này nó quá bình thường, quá dễ thấy trong các thể loại truyện nhắm đến đối tượng “trưởng thành” nói riêng thôi, chứ còn chưa tính đến văn học nói chung. Câu chuyện sẽ bắt đầu với một nam chính chán ngấy cuộc sống vì hoàn cảnh đặc biệt nào đó, nhưng tình cờ gặp được một thiếu nữ với hoàn cảnh còn tệ hơn cậu thế mà vẫn lạc quan yêu đời. Cô gái ấy sẽ thúc đẩy cậu tiến bộ hơn, cho cậu thấy thế gian này vẫn còn nhiều cảnh đẹp cần được tận hưởng. Rồi cuối cùng, khi đến giữa tập truyện thì đột nhiên vai trò của hai người đã thay đổi. Hóa ra hoàn cảnh của cô bé đã xấu đi, và cô không muốn trở thành gánh nặng của cậu, nên nam chính cần trở thành động lực sống cho cô ấy. Nó quá, quá, quá là rập khuôn, và cũng chẳng phải cố tình rập khuôn để đưa ra thông điệp đặc biệt nào. Mọi thứ đều tuân theo khuôn khổ đã định sẵn, chẳng có thử nghiệm với nội dung gì mới, không có sáng tạo nhằm đưa ra một bài học quý báu nào khác với những bộ truyện đã có ở hiện tại. Mình vẫn cố đọc tiếp để tìm xem có lý do gì giúp bộ truyện đạt giải không. Đến cả ban giám khảo chấm giải còn phân vân đắn do không biết có thể chấp nhận nó là Light Novel được không nữa. Nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận đấy thôi, và mình chỉ có thể đoán giải thưởng nào cũng phải có một bộ truyện “trưởng thành” như này.

Chẳng nằm ngoài dự đoán, vấn đề ký ức của Koharu thực ra chỉ là một cái cớ để cô xua đuổi Kakeru. Cuối cùng, hai người đã có thể chấp nhận ở bên nhau mặc cho khả năng sống quá ít ỏi. Họ sống, và sống, sống đến khi sinh ra con, thành lập gia đình, được ở bên nhau đến gần tận tuổi trung niên trước khi căn bệnh ung thư cướp đi Koharu, để lại Kakeru và đứa con của hai người. Tiện thể trước khi tới chương cuối vẫn còn hai chương truyện nữa theo góc nhìn của hai người bạn thân trong đại học. Hayase Yuuko bây giờ đã rơi vào công ty đen, Narumi Ushio (bạn của Kakeru) thì đột nhiên tiết lộ mình có một người thân gia đình bị hội chứng down. Mặc dù cuộc sống không được đẹp như hồi còn ở đại học, nhưng hai người họ vẫn có thể ngắm nhìn pháo hoa và nhớ về sức sống mãnh liệt của Koharu và Kakeru. Rồi tới chương cuối cùng, sau khi mất đi Koharu, Kakeru cũng không còn động lực chống chọi căn bệnh ung thư mà CHÍNH CẬU cũng mắc phải, nhưng cô con gái đã đem đến cho cậu những lời ghi âm mà Koharu để lại, nhắc nhở cậu vẫn phải luôn chiến đấu vì tương lai.

Đọc những chương cuối mà có thể thấy rõ tác giả hoặc biên tập viên muốn người đọc bắt đầu rơi nước mắt từ chỗ nào. Nữ chính mất rồi kìa, bắt đầu khóc thôi. A, tương lai hai người bạn thân hồi đại học kìa, họ đã có thể nỗ lực đến bây giờ cũng là nhờ vào Koharu. Ô, hóa ra Koharu vẫn còn sống đến tận tuổi trung niên cơ đấy, vậy cũng là một cái kết có hậu cho đôi vợ chồng. Mọi thứ đều được viết theo cấu trúc dễ thấy trong thể loại light bungei, và bởi vì chỉ là truyện ngắn một tập nên số lượng không có đủ để đồng cảm được với nhân vật trong truyện.

Toumei na Yoru ni Kakeru Kimi to, Me ni Mienai Koi wo Shita

Lý do duy nhất khiến mình chọn viết về Kakekoi mà không phải Bathtub de Kurasu (バスタブで暮らす, một con hàng tâm lý khác hơn Kakekoi 70 điểm trong KonoRano 24) là bởi vì mình thấy nó có tiềm năng triển khai hơn. Nửa đầu của bộ truyện tập trung rất nhiều vào cách miêu tả lối sống của Koharu. Cô vẫn có thể sử dụng điện thoại, đọc sách, mua nước uống, di chuyển trên đường như bao người khác nhờ sự phát triển của công nghệ hiện đại. Tất nhiên những chi tiết đó cũng chẳng đáng bao nhiêu nếu bản thân độc giả đã có kinh nghiệm tiếp xúc với người khiếm thị rồi, nhưng ít nhất nó vẫn có cung cấp kiến thức và thông tin bổ ích cho những người chưa bao giờ nghĩ đến những chuyện này như Kakeru.

Nguyên hai chương đầu kể lại quá trình Kakeru học lối sống thương người, bớt ích kỷ lại và ngừng nghĩ đến nỗi đau của bản thân quả thực rất đặc biệt. Cậu do dự cả về cách gọi tên Koharu, không biết nên sử dụng những từ ngữ nào để tránh gây tổn thương cô, trong khi Koharu tươi cười tiếp đón cậu vì cậu không hề xem thường hay thương xót cô. Kakeru chỉ đối xử với Koharu như người bình thường, và đó là điều cô ấy muốn. Vấn đề nằm ở phần sau của bộ truyện khi nó rơi vào lối mòn, buộc phải tạo cao trào vì muốn người đọc phải rơi nước mắt cho số phận thảm thương của hai người.

Có lẽ mình lại quá cay độc nữa rồi. Giả sử như mình chẳng biết gì về người khiếm thị, chưa tiếp xúc với những người ca ngợi thể loại truyện này để rồi lại hành động ngược hoàn toàn với bài học của truyện, hoặc là chưa đọc bộ light bungei nào từ 3-4 năm về trước thì có lẽ đã khen Kakekoi tới bến. Suy cho cùng, Kakekoi vẫn là một bộ truyện đáng đọc, quan trọng là bản thân đi vào đọc với tâm thế nào thôi. Truyện cũng đã được công bố manga chuyển thể, và có thêm một tập tiếp theo mang tên “Gokusai no Yoru ni Kakeru Kimi to, Me ni Mienai Koi wo Shita”. Hy vọng rằng nó tập trung vào khoảng thời gian của Kakeru và Koharu trước chương cuối, hoặc trong lúc hai đứa còn hẹn hò cho đúng với dòng quảng cáo “chuyện tình với người khiếm thị.”

chibi image for detail post