[Giáng sinh 2022] “Ch*ch nhau đê!” Lời tôi nói với cô bạn học đang chuẩn bị nhảy lầu
Đăng tải 14 tháng 12, 2022 | 12 Ngày Giáng Sinh
Đứa biết nhiều nhất về Light Novel ở Việt Nam
@NaviRanobe
Nếu ai nhìn vào cái tên gốc của bản WN và thấy nguyên dòng “chịch nhau đi!” không che trên tiêu đề thì chắc hẳn đều nghĩ hai phiên bản WN và LN của nó cũng vớ va vớ vẩn như nhau cả thôi. Nhưng đừng để cái tên hay nội dung chiếp ưỡng đánh lừa. Thực chất thì bộ truyện này còn vớ vẩn, nhảm nhí hơn bất kỳ ai có thể tưởng tượng, và nó cũng đồng thời là bộ hài kịch mình yêu thích nhất trong năm nay.
Tựa tiếng Nhật | 飛び降りる直前の同級生に『×××しよう!』と提案してみた。 (Tạm dịch: “Ch*ch nhau đê!” Lời tôi nói với cô bạn học đang chuẩn bị nhảy lầu) |
Romaji | Tobioriru Chokuzen no Doukyuusei ni “XXX Shiyou!” to Teian Shite Mita |
NXB | Sneaker Bunko |
Tác giả | Akatsuki Yamori |
Minh họa | Kuroki |
Ngày phát hành | 10/04/2022 |
Thể loại | Nhảy lầu |
Số tập | 2 (Đã hoàn thành) |
Bản dịch | |
Độ an toàn | Trẻ con làm tình, uống rượu bia, nhảy lầu |
“Chịch nhau đê!” (không có tên viết tắt chính thức nên đành dùng tên Việt tạm dịch) là một bộ truyện cũng dựng trên bối cảnh cứu gái nhảy lầu khá được ưa chuộng thời bấy giờ, và điểm khác biệt hiển nhiên nhất đã nằm trong cái tên. Vừa mới bắt đầu vào câu chuyện, nam chính của bộ truyện Kasamiya Kiichi đã liền hét to “Chịch nhau đê!” khi tìm thấy cô bạn học Koga Kurumi trên sân thượng của trường. Cậu làm vậy vì một phần muốn ngăn cản không cho cô tự tử, và cũng một phần vì đã có tình cảm với cô ấy từ lâu. Lúc nhận ra người mình yêu đang sắp sửa kết thúc cuộc đời họ, Kiichi đành kêu gào và thuyết phục Kurumi quay vào trong để có thể xây dựng một mái tấm tình thương cùng cậu. Tất nhiên còn nhiều lý do lố bịch khác nữa, nhưng chỉ mới nhớ lại thôi là đã thấy đau đầu, và người phải chịu đựng những câu nói ấy là Kurumi còn cảm thấy trầm cảm hơn nên quyết đổi ý chọn ngày khác.
Tuy nhiên, cái sự lố bịch còn chẳng ngừng lại tại đó. Kể từ sau sự việc, Kiichi liên tục tiếp cận với Kurumi để bày tỏ tình cảm của mình, và cậu cứ quấy rầy cô ấy cho đến khi được dẫn vào căn hộ riêng chỉ có cô ấy sinh sống để giãi bày tâm sự. Dù gì cũng không còn sống lâu nữa nên Kurumi quyết phá luật và đem rượu bia đã mua về để mời Kiichi uống chung. Tất nhiên, Kurumi đã có kể hoạch bảo vệ bản thân hoàn hảo, không cho phép tên biến thái kia đụng vào cơ thể của mình. Cô đã chuốc thuốc mê cho Kiichi, khiến cậu lăn đùng ra ngủ tại chỗ. Nhưng tiếc thay, Kurumi không ngờ được rằng bản thân mình lại thực sự nảy sinh tình cảm với tên đại ngốc ấy. Kế hoạch hoàn hảo bắt đầu phản tác dụng khi chất cồn trong người cô làm cơ thể rạo rực, mất kiểm soát tâm trí, và cuối cùng thì, cô đã “tấn công” Kiichi trong lúc cậu ngủ. Ờ, “tấn công” ở đây hiểu theo nghĩa là đã “chịch.” Lại thêm một bí mật nữa phải giữ tận cho đến khi xuống mồ.
Đó là hai điểm nhấn chính, tách biệt bộ truyện này so với các bộ nhảy lầu khác. Kasamiya Kiichi là một thằng đần, có cố gắng khen kiểu gì thì cũng chỉ có thể miêu tả nó là đần. Nó chẳng giỏi thể thao, cũng chẳng giỏi học tập, và suốt ngày cứ đâm đầu vào những sở thích quái đản cũng như sưu tập thông tin về người-vợ-tương-lai Kurumi như một kẻ bám đuôi. Khuyết điểm có nhiều hơn hẳn ưu điểm, và Kiichi chấp nhận hoàn toàn điều đó. Cậu không để tâm khuyết điểm hay sự quái dị của bản thân, miễn là con người mình có thể trở nên có ích cho Kurumi. Ngược lại, Kurumi là một con người sống thực tế. Từ nhỏ, cô đã có vẻ đẹp trưởng thành trước tuổi nên đã được tuyển làm người mẫu chuyên nghiệp. Điều kiện hoàn cảnh gia đình của cô cũng không có gì là đặc biệt, và lý do khiến nó tan vỡ cũng dễ thấy ngoài đời thực. Cô chỉ có thể tiếp tục sống cô đơn trong căn hộ một mình, và âm thầm chịu đựng sự bắt nạt ở trên trường cho đến khi không chịu nổi nữa. Khi không chịu nổi nữa thì phương án dễ nhất là từ bỏ tất cả thôi. Không biết là may hay xui, nhưng cách sống thiết thực đó của cô cũng đã giúp đỡ được một thằng đần trong quá khứ, để bây giờ nó quay lại trả ơn bằng cách giúp cô nhận không phải ai trên đời này cũng phủ nhận cô cả.
Ưu điểm lớn nhất của bộ truyện này chắc chắn là nam chính Kiichi. Thể loại nam chính thẳng thắn thổ lộ tình cảm cho người mình yêu cũng không hẳn là hiếm, nhưng có rất ít bộ truyện nào cho phép nhân vật chính của mình vừa bệnh hoạn, vừa ích kỷ, vừa ngạo mạn như Kiichi. Cậu sẵn sàng công kích những kẻ bắt nặt Kurumi, chửi rủa những kẻ làm ngơ, mặc dù thân tâm hiểu rõ chính bản thân cậu cũng đã bỏ mặc Kurumi mãi cho đến khi phát hiện cô ấy có ý định nhảy lầu. Có thể nói sự khùng điên cậu thể hiện từ khi mở đầu câu chuyện cũng một phần do ham muốn giữ gìn, trân trọng Kurumi. Bởi vì cách cư xử bình thường trước kia chưa đủ để giúp đỡ Kurumi, nên bây giờ cậu cần phải nâng cao hơn nữa vì hạnh phúc của cô ấy. Còn Kurumi thì lại chưa bao giờ nghĩ về bản thân nhiều như Kiichi. Cô luôn ưu tiên cảm xúc của những người xung quanh hơn là chính bản thân cô, nên cô không khỏi ngạc nhiên khi nhận ra có một người thích mình đến độ này. Hai tính cách đối lập của Kiichi và Kurumi đã làm cho câu chuyện thú vị hơn qua những cuộc đối đáp giữa hai người, và chi tiết hưỡng ciếp ngược của Kurumi cũng gây được sự tò mò để đọc đến cuối cùng xem mối quan hệ còn đi đến được bao xa.
Nhưng nếu nói bộ này chỉ có sếchsếchhahamắccườiquá gì đó thôi thì lại xem thường nó quá mức rồi. Một lý do khác làm mình thích bộ này là ở cách Kiichi và Kurumi giải quyết việc bắt nạt trong tập 1 và hậu quả còn sót lại trong tập 2. Trong khi Kiichi nghĩ đến chuyện xử lý bằng cách xô xát cho xong như một thằng tay nhanh hơn não, Kurumi lại muốn gác chuyện cũ lại và tập trung vào những cơ hội mới mà Kiichi đã ban cho cô. Điều này càng được thể hiện rõ hơn qua cách Kurumi sẵn sàng đứng lên bảo vệ bạn học cùng lớp Ogura Shirabe, chủ mưu của vụ việc bắt nạt, khi Shirabe bị cả lớp chê trách và đổ lỗi hết tất cả mọi chuyện lên đầu cô. Tập 1 kết thúc với lời xin lỗi của Shirabe dành cho Kurumi, và cả hai đều bắt đầu trò chuyện thân mật để bù đắp những lỗi lầm trong quá khứ. Hai người họ bỗng trở nên thân thiết đến mức mà tên bạn trai bệnh hoạn Kiichi kia trong đầu cứ nghĩ đến những viễn cảnh bách hợp.
Sang đến tập 2, Shirabe đã đối mặt với Kiichi và thú nhận lý do cô quay ra bắt nạt Kurumi. Nó là một lý do quá mức tầm thường không đáng kể ra, nực cười như thể bọn trẻ con cấp 1 trêu chọc người mình thích vì không biết cách bày tỏ tình cảm. Nhưng chính lý do ấy đã khiến một người đã suýt chút nữa mất mạng, và Shirabe đã sẵn lòng chấp nhận chịu mọi hình phạt của cậu. Vậy Kiichi đã làm gì? Cậu chỉ hỏi ngược lại là có phải Shirabe thích Kurumi theo nghĩa đó hay không, và Shirabe đã xác nhận đúng là thích theo nghĩa đó. Xong. Hết. Vào thời điểm ấy, Kiichi không hề làm những trò lố bịch hay trêu chọc, đùa giỡn gì về tình cảm của Shirabe như mọi khi nữa. Cậu chỉ đơn thuần lắng nghe những gì Shirabe cần nói, và cố gắng hiểu góc nhìn của một người cũng quan tâm Kurumi như cậu. Đấy chỉ là một chi tiết nhỏ, nhỏ cực kỳ và không có ý nghĩa gì to tát trong tổng thể bộ truyện, nhưng những chi tiết nhỏ rải rác xuyên suốt hai tập này đã giúp nó có ý nghĩa hơn khi nhìn nhận lại tính cách và hành động của Kiichi. Đúng là Kiichi hay đùa giỡn quá trớn và làm những chuyện bình thường có hại hơn là có ích, nhưng tất cả những gì cậu làm cũng đều là bởi vì hạnh phúc của người khác, như khi cậu cho lời khuyên đến với người bạn cùng lớp để đi xin lỗi Ogura, hoặc là khi cậu ủng hộ đứa bạn thân Yuuya ngay cả khi không thể giúp o974 gì.Kiichi đã bắt đầu hình thành một lối suy nghĩ không khác lắm so với Kurumi. Cặp đôi uyên ương này đã có thể phát huy mặt nứng nhất của nhau, và cả mặt tốt nhất của nhau.
Cũng như Kiichi có thể dành ra tận hai tiếng để liệt kê những điểm tốt của Kurumi, mình cũng có thể ngồi đây viết hơn nghìn từ về hai đứa đáng yêu, ngớ ngẩn này. Cơ mà, bộ truyện đã có thể coi như hoàn thành ở tập 2, tác giả cũng đã có nhắn nhủ ở lời bạt là viết xong hết những dự định ban đầu của bản thân sau hơn hai năm sáng tác bộ truyện. Bản WN cũng đã chưa được cập nhật kể từ khi LN được xuất bản, chuyện gia đình và bắt nạt của Kurumi cũng đã được gói gọn, Kiichi cuối cùng cũng đã được làm tình như tên truyện, nên kết thúc như thế này cũng không còn chỗ nào để chê. Nếu có một ngày nào đó viện bảo tàng Dengeki cho phép ra tập 3 nữa thì thì chỉ có thể hy vọng nó tập trung vào đám con mà bọn nó chuẩn bị sinh ra trong tương lai.